Đảng Cộng sản Việt Nam mở cửa mời Trung Quốc
chiếm Biển Đông
Kỳ 3
Theo bản đồ này, Âu Châu cũng đã đưa ra một cảnh cáo gửi đến Trung Quốc, cho thấy thế giới quang tâm về Biển Đông của Việt Nam.
|
“...Đảng CSVN che giấu sự kiện lãnh thổ và lãnh hải của Việt Nam
đã bị co rút từ năm 1945, tính ra cho đến nay đã 68 năm (1975-2013), vì lý do đảng
Cộng Sản Việt Nam do đảng Cộng Sản Trung Quốc đào tạo...”
Trong suốt chiều dài lịch sử dân tộc Việt Nam trải qua năm ngàn
năm (5000) dân tộc Việt Nam không bao giờ sao lãng trong việc bảo vệ biên cương
và lãnh hải của tổ quốc. Dù trải qua nhiều thời đại khác nhau, các vua chúa Việt
Nam không để mất một tấc đất nào. Ngày nay chúng ta không có quyền viện cớ bất
cứ lý do gì để dâng đất cho lân bang, dù đã có chiến tranh hay bị đô hộ. Giờ
đây, nhân dân càng không cho phép đảng Cộng Sản Việt Nam dâng vùng Vịnh Bắc Bộ
và vùng Biển Đông cho Trung Quốc. Đảng CSVN đã dùng vũ lực ép buộc nhân dân Việt
Nam phải khom lưng làm thân nô lệ. Đảng CSVN mỗi lúc một thêm hung hãn một các
quá đáng, xem thường người dân. Đã đến lúc phải vạch mặt kẻ phản bội dân tộc Việt
Nam.
Trước mắt, đảng CSVN đã phơi bày bản chất toàn trị, bưng bít mọi
nguồn thông tin không cho người dân biết về sự sống còn của đất nước. Vốn lương
thực của trí tuệ không thể thiếu trong tinh thần quyền làm người Việt Nam, chế
độ đảng trị không thể che khuất được mãi dưới ánh sáng của xa lộ thông tin, một
công cụ cách mạng không gian (Internet).
Thế giới ngày nay đã làm thay đổi suy nghĩ của nhân loại từng giây
từng phút, với khả năng dự phóng hằng trăm năm trước để phục vụ con người. Những
ai không nắm bắt nguồn dữ liệu truyền thông, tài nguyên và sản xuất, tất nhiên
sẽ bị quên lãng hay bị bỏ lại sau lưng. Đất nước Việt Nam hiện đứng trong bóng
tối không thể nào biết được ngoài không gian đã có hằng triệu nguồn sống bởi biển
và ánh sáng.
Để kiểm soát toàn bộ Biển, Trung Quốc đã lộng hành tại Vịnh Bắc Bộ
và Biển Đông, xem thường Công pháp Quốc tế về Luật Biển. Và chính đảng CSVN đã
ngấm ngầm thoái nhượng toàn bộ quần đảo Bạch Long Vĩ cho Trung Quốc, tạo điều
kiện để Trung Quốc tiến hành xây dựng những khu vực dân cư trên quần đảo Bạch
Long Vĩ.
Thông báo của Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển (United
Nations Convention on Law of the Sea – UNCLOS 1982), thay cho lời cảnh
cáo, gửi đến Trung Quốc, cho thấy thế giới đang quang tâm đến việc tranh chấp
lãnh hải của Việt Nam. Đáng trách ở đây, tất cả đều thuộc quyền quyết định của
đảng Cộng Sản và nhà nước Việt Nam. Họ đã không chịu đứng vào vị thế nguyên cáo
để mở hồ sơ trước khi UNCLOS đặt vấn đề biển Đông.
Hiện nay đảng Cộng Sản Trung Quốc đã vận dụng mọi mánh khóe để cướp
biển. Người Tây Phương không bao giờ hiểu được văn hóa ranh mãnh của Trung Hoa.
Cấp lãnh đạo Trung Hoa không hề thỏa thuận trước với đối tác, họ chỉ toan tính
cướp. Đây là một giải pháp hàng đầu họ thường xuyên dùng để đặt địch thủ trước
sự đã rồi, tác động lên thế giới nếu không phản ứng, và xem đây là một đồng thuận
chính đáng. Những chần chờ của thế giới đã khiến cho tình hình Biển Đông phức tạp
hơn. Điển hình là Việt Nam đứng trước sự lựa chọn duy nhất là đành mất chủ quyền
lãnh hải Biển Đông, không ai can thiệp bởi tiếng nói Việt Nam không vang vọng,
và chính đảng Cộng Sản Việt Nam là kẻ có quyền pháp lý nơi Biển Đông, tuy nhiên
họ tự xem không còn cách nào để tranh tụng, bởi họ đã cam chịu làm thân phận
đàn em ngoan ngoãn của người anh cả phương Bắc!
Việt Nam đã mất chủ quyền trên Vịnh Bắc Bộ, và Biển Đông cũng chịu
cùng số phận, tất cả vì đảng Cộng Sản Việt Nam đã làm trung gian trao lãnh hải
cho Trung Quốc; người dân không được cung cấp nguồn tin về biển đảo để biết về
vận mệnh đất nước của mình, để rồi Biển Đông hầu như đứng ngoài qui định của
Quy ước Luật Biển (UNCLOS 1982).
Trong bối cảnh tranh giành lãnh hải trong vùng Vịnh Bắc Bộ, tình
hình mỗi lúc trở nên phức tạp hơn. Nhưng cội nguồn của mọi vần đề là đảng Cộng
Sản Việt Nam đã hợp tác với Trung Quốc để có thế nói một cách minh bạch rằng họ
đã "bán nước".
Mặt khác, Trung Quốc vì cướp được phải bảo vệ, họ tự tạo ra những
tác động ảo để giảm thiểu phản đối từ mọi phía. Điều này Trung Quốc đã bằng mọi
quỉ kế nhằm thực hiện cho bằng được, như việc Trung Quốc chiếm quần đảo Bạch
Long Vĩ.
Hiện nay Trung Quốc dùng lá bài đảng Cộng Sản Việt Nam làm bảo kê,
cho phép đánh giá lại quần đảo Bạch Long Vĩ (không có dân cư), chỉ là một hòn đảo
nhỏ tầm thường, hoặc bằng cách giảm thiểu chiến lược, thậm chí Trung Quốc còn vận
động để quần đảo Bạch Long Vĩ đứng ngoài quy định của Luật ước Biển (United
Nations Convention on Law of the Sea – UNCLOS 1982).
Trung Quốc đứng trước Luật Biển - UNCLOS 1982. Lập luận rằng quần
đảo Bạch Long Vĩ chỉ là một hòn nhỏ, không người sinh cư, Trung Quốc không cần
phải phản tác như trước, trái lại khẳng định, đã từng kiểm soát hòn đảo này, và
miệng không biết xấu hổ lòng tuyên bố: "Hòn đảo này là nơi sinh sống của
dân Trung Quốc trước khi nó được bàn giao cho Việt Nam vào năm 1950". Thực
chất Trung Quốc đang quản lý Bạch Long Vĩ cho nên không còn tranh chấp lãnh hải
với Việt Nam.
Theo, Sở Nghiên cứu Hòa bình và Xung đột, Đại học Uppsala, Cố vấn
nghiên cứu cao cấp của Sở nghiên cứu Hợp tác-SAREC, Cơ quan Phát triển quốc tế
Thụy Điển hợp tác (SIDA), tháng 10 năm 2000. Đánh giá Trung Quốc chẳng qua một
pho tượng sáp, đứng bên đường dối trá trẻ con về Vịnh Bắc Bộ.
Quần đảo Bạch Long Vĩ (白龙尾) còn được gọi Dạ Oanh đảo (Chim Họa My- 夜莺岛) nằm trong Vịnh Bắc Bộ, đối diện cửa sông Hồng,
hướng Tây Việt Nam và đảo Hải Nam, hướng Đông Trung Quốc, giữa những năm 1950
trước khi đảo thuộc Trung Quốc, nơi sinh sống trên 500 hộ dân cư Việt Nam, có
nơi 53 mét trên mực nước biển, được bao quanh bởi những vách đá sát biển. Ngư
dân sống ven biển được biết đến như một đảo thiên đường trôi nổi trong vùng Vịnh,
có vùng đồng bằng tiện cho việc khai thác nông nghiệp, có vùng gần bờ nước nông
cạn và rộng, với nguồn lợi thủy sản phong phú, đúng là một ngư trường với lưới
kéo biển cá hồng, mực, mú và những giá trị khác.
Quần đảo Vịnh Bắc Bộ toạ lạc hướng góc Tây-Bắc của Biển Đông,
trung tâm đảo Bạch Long Vĩ thiên nhiên tuyệt đẹp, vĩ độ 20'01 "N, 107'42,
phía Tây-Bắc Hải Phòng Việt Nam, hình dung của đảo bầu dục, dài trục 4,5 km , 2,1 km về phía Nam trục, diện tích
khoảng 5 cây số vuông, hướng Tây-Nam quần đảo có vùng đất cát phẳng phiêu, phía
Đông-Bắc có núi, điểm cao nhất của độ cao 53 mét.
Đảo Bạch Long Vĩ
Đối diện với đảo rạn san hô, chim Họa My chọn nơi đây làm đất xây
tổ, ở đây một vựa Bào ngư, Hải sâm quí giá, dân cư gọi là Đảo Hải Bào
(Treasure-Sound) ngư dân Việt Nam sống trên quần đảo này đã hơn ngàn năm trước.
Tháng 7 năm 1955, xuất hiện bóng quân xăm lăng Trung Quốc trên đảo
Bạch Long Vĩ. Họ cướp bóc tài sản của nhân dân Việt Nam, cuộc sống mỗi ngày một
bất an. Đến tháng 3 năm 1957, Trung Quốc chính thức thành lập "Văn phòng
Chính phủ Huyện đảo", thuộc khu hành chính Hải Nam, tỉnh Quảng Đông. Cùng
lúc họ thành lập cơ sở quân sự "Ủy ban Quân Dân" đơn vị đồn trú trên
hai (2) Lữ đoàn. Quân đội Trung Quốc đồn trú ở đây đến từ đảo Hải Nam, ngoài ra
còn khuyến khích dân Trung Quốc di cư đến đảo. Họ thành lập hợp tác xã cung cấp
nhu yếu phẩm, trường tiểu học, khu thủy sản và các hợp tác xã sản xuất v.v…
Chính Hồ Chí Minh bán đảo Bạch Long Vĩ cho Trung Quốc. Từ đó người dân Hải Nam
thường gọi quần đảo Bạch Long Vĩ là biển Đài Loan lục địa, ám chỉ "chủ quyền
của Trung Quốc".
Năm 1954, Trung Quốc tiếp tục di dân ra đảo, lần thứ nhất 135 người,
gồm 90 nam, 45 nữ.
Năm 1955, Trung Quốc di dân lần thứ hai 249 người, gồm 127 nam,
122 nữ. Tất cả các cuộc di dân đến từ Đam Châu (Hải Nam). Trung Quốc chủ yếu muốn
biến quần đảo Bạch Long Vĩ thành Đài Loan nằm trong lãnh hải của Việt Nam.
Trung Quốc cướp được Bạch Long Vĩ, âm mưu lập kế lâu dài, hối hã
cho lập sách lịch sử huyện đảo với những dối trá nhất thế gian, không chứng thực
trên bản đồ, rằng:
‒ Dân Triều Châu, Quảng Đông, Hải Nam Đam Châu và Văn Xương, những
người đầu tiên đến đảo sản xuất bào ngư, hàng năm từ tháng 6 đến tháng 8, có
hàng trăm người dân trên đảo sản xuất, thu hoạch, chế biến thành phẩm phơi khô,
sau đó chuyển về đại lục Trung Quốc.
Họ còn giải thích một cách ngang ngược và vô đạo:
‒ Năm 1955, "Văn phòng Chính phủ Huyện đảo" lập một ngôi
chùa, dành riêng cho Nữ thần Fubo. Nữ thần của ngư dân Trung Quốc, bảo hộ an
ninh hàng hải và hòa bình; Fubo người Đông Hán ở Trung Quốc đưa quân đến Nam Kỳ
(nay là miền Bắc Việt Nam). Ngôi đền có một chuông sắt, đúc vào năm Quang Tự thứ
Ba (1877) .
Được biết cái chuông sắt tại chùa mới được đúc vào năm 1930.
Ngoài ra Trung Quốc còn tuyên bố:
‒ Đảo Bạch Long Vĩ, chỉ có người dân Trung Quốc sống ở đảo, tuyệt
nhiên không bao giờ có bất kỳ sắc tộc nào khác. Đến năm 1930, Pháp xâm chiếm
hòn đảo, từ đó mới có người Việt Nam sinh cư ở đảo, và các hoạt động thủy sản
cũng lan rộng đến những đảo biển xung quanh.
Đầu những năm 1930, Pháp xâm chiếm quần đảo Nam Sa, quần đảo Tây
Sa, và những hòn đảo nổi khác.
Trung Quốc tự biên, tự diễn không có cơ sở pháp lý nào thuyết phục:
‒ Năm 1937, cuộc chiến tranh Nhật-Trung Quốc đang bận rộn, thì
Pháp đưa quân đến đảo Bạch Long Vĩ.
‒ Năm 1943, Nhật Bản chiếm đảo này.
‒ Năm 1946 Pháp thu hồi đảo.
‒ Năm 1950 Quốc Dân Đảng Dân, đưa 40 quân nhân đổ bộ lên đảo làm
nơi trú quân hầu sách nhiễu đất liền và đảo Hải Nam.
‒ Năm 1954, Hội nghị Genève về Đông Dương thỏa thuận hòa bình, Việt
Nam đối mặt vĩ tuyến 17 hướng Bắc, như các đường ranh giới đã được lắp ráp.
Cùng năm, Pháp thông đồng với Quốc Dân Đảng bắt cóc 71,269 người Việt Nam trên
đảo này.
Trung Quốc đã tuyên bố quần đảo Vịnh Bắc Bộ chỉ có người Hán,
nhưng không biết ở đâu ra con số 71,269 dân Việt Nam, còn 384 người Hán đã bỏ đảo
chạy về Nam Hải không thấy đảng Cộng Sản Trung Quốc đề cập đến! Đúng là kẻ ở đậu
cướp nhà.
Quần đảo Bạch Long Vĩ dưới thời đảng Cộng Sản Việt Nam đã được
chính thức bán cho Trung Quốc thêm một lần nữa:
‒ Ngày 25 tháng 4 năm 1988, chính phủ Việt Nam công bố một tài liệu
của Bộ Ngoại giao, mang tên "Các quần đảo Trường Sa và luật pháp quốc tế".
Bài báo đề cập đến đảo Bạch Long Vĩ: "Trong kháng chiến chống Pháp, năm
1949, quân đội Việt Nam đã đánh đuổi quân Quốc Dân Đảng, giải phóng (lãnh thổ
Trung Quốc), nay chính thức phục hồi và sau đó bàn giao cho Quân đội Giải phóng
nhân dân, như vậy trên tinh thần đồng chí, nay giúp đảng ta (Trung Quốc) quản
lý…...Vịnh Bắc Bộ, cùng đảo Bạch Long Vĩ.
Bộ Ngoại giao Việt Nam còn công nhận đảo Trúc Sơn (竹山) :
‒ Trong tài liệu đảo Trúc Sơn (竹山) nằm ở cửa sông Bắc Luôn nay thuộc về Trung
Quốc, thu được từ thời Pháp, dựa trên các hiệp ước biên giới Trung-Pháp,
Trung-Việt được quy định trong lãnh thổ có liên quan của Trung Quốc, và đảo Đảo
Bạch Long Vĩ cũng không ngoại lệ.
Trên thực tế, người Trung Quốc sinh cư xa bờ biển của Việt Nam, những
quy ước quốc tế không liên quan đến các tài liệu ngoại giao và không thể tìm thấy
bất kỳ điều khoản dựa trên lãnh hải Việt Nam cho rằng đảo Trúc Sơn là của Trung
Quốc.
Về cơ bản hải lý khôn ngoan:
‒ Một là hòn đảo nằm ở phía Tây kinh độ 108 dòng, trong Vịnh Bắc Bộ
đương nhiên thuộc về Việt Nam. Trên quan điểm của sự kiện lịch sử và các nguyên
tắc của luật pháp quốc tế, không thể nào cho rằng đảo Trúc Sơn của Trung Quốc,
chỉ có đảng Cộng Sản Việt Nam tự ý công nhận.
Trên quy ước quốc tế về lãnh hải, đây là tài sản của Việt Nam, thế
nhưng Trung Quốc lại cực lực nhận vơ vào làm của mình, đóng vai kẻ cướp biển.
Không thể chấp nhận được lý luận của kẻ cướp.
Đảng Cộng Sản Việt Nam tạo ra thêm một rắc rối khác đề Trung Quốc
làm cơ sở mạnh miệng:
‒ Tháng 11 năm 1982. Chính phủ Việt Nam trong "Tuyên bố đường
cơ sở lãnh hải" của mình.
Thay vì khẳng định theo Hiệp ước Pháp-Thanh năm l887, để bảo vệ
biên giới và lãnh hải chiếu quy định phía Bắc Vịnh Biển.
Thực tế là không phân chia lại biên giới biển phía bắc Vịnh, hơn nữa,
dòng 108,03, gần quần đảo Bạch Long Vĩ, chỉ có tính chất cục bộ, không phải xác
định tình trạng hiệu lực pháp lý của đảo nổi, vì vùng Vịnh Bắc Bộ vẫn thuộc chủ
quyền của Việt Nam .
Thế nhưng chính phủ Việt Nam hổ trợ cho Trung Quốc, đảo ngược cho
rằng:
‒ Quy tắc thực tế, hơn là vô lý. Năm 1937 đến năm 1954, chủ nghĩa
đế quốc Pháp, chiến tranh và nội chiến với cơ hội Trung Quốc (Quốc Dân Đảng),
xâm chiếm các hòn đảo, bổ nhiệm người Trung Quốc để làm trọng tài, cai trị nhân
dân Trung Quốc trên biển đảo. Pháp xâm chiếm Việt Nam, cũng đã xâm chiếm Trung
Quốc, xâm lược không thể tạo chủ quyền, Pháp xâm lược Trung Quốc không thể được
coi là chủ quyền lãnh thổ Việt Nam.
Việt Nam không thể vô độ, bừa bãi xâm lược quần đảo Trường Sa của
Trung Quốc, trong khi ở vùng bắc Vịnh, nó dựa đảo Bạch Long Vĩ, một vùng rộng lớn
trên vùng biển phía Bắc Vịnh và thềm lục địa tuyên bố chủ quyền, cướp ngư dân của
Trung Quốc, phá hủy hàng trăm ngàn sinh kế ngư dân Trung Quốc. Trong trường hợp
này, đảo Bạch Long Vĩ và đảo Văn Chính Minh, nó là cần thiết của Trung Quốc.
Vịnh Bắc Bộ chính thức tranh chấp chủ quyền
Quan điểm nhà nước Trung Quốc cho rằng cuộc chiến tranh chống Pháp
ở Việt Nam, Hồ Chí Minh có vay thì phải trả nợ, đối với hòn đảo này là một căn
cứ hải quân. Sau khi hai nước đã ký một thỏa thuận vào năm 1957, Trung Quốc sẽ
chuyển giao đảo Bạch Long Vĩ cho Việt Nam. Đổi lại quân đội và dân cư Trung Quốc
chuyển đến đảo Trúc Sơn chung sống với người dân bản địa là Việt Nam.
Trung Quốc có ý đồ riêng muốn mở rộng chủ quyền xuống phía Nam
vùng Vịnh Bắc Bộ, nhân dịp lấy đảo Trúc Sơn làm khởi điểm xâm lược, và viện lý
phân định biên giới biển được đề xuất bởi Pháp của sông Bắc Luôn, có kinh độ
108 độ 03 phút, như một hải đảo của vùng Vịnh Bắc phân ranh giới sau này. Theo
kế hoạch này bản đồ Trung Quốc mỗi ngày bành trướng.
Cùng lúc Trung Quốc chạy đua kinh tế, dùng tiền để khai thác tài
nguyên, từ biển đến ánh sáng được đưa lên hàng đầu, hiện nay tuy tiền không thiếu
nhưng chỉ thiếu người làm ra tiền, đó là nguyên nhân Trung Quốc thông tính Vịnh
Bắc Bộ và Biển Đông, dĩ nhiên phải có người bán Biển Đông, Trung Quốc mới mua.
Theo Hoa Nam cho biết:
‒ Biển Đông với giá sinh tồn của một đảng Cộng Sản Việt Nam, chính
thức bán tài sản của ông cha họ đã để lại, bởi sự ngu muội đó, do thiếu hiểu biết,
tầm hình tiến bộ, bởi đảng Cộng Sản Việt Nam độc trị với học lực Trung học hay
Tiểu học, bốn phép tính chưa thông, để rồi đẩy đất nước này vào đường cùng kiệt,
lẽ tất nhiên một đất nước độc trị với thành phần lãnh đạo như thế thì sớm muộn
Việt Nam cũng làm thân chư hầu tốt của Trung Quốc!
Dân tộc này không thể mãi mãi chấp nhận sự nhu nhược của nhà độc
trị Cộng Sản. Đất nước Việt Nam không thể mất dấu trên trái đất. Vì thế đã có
những tự phát phong trào yêu nước của tuổi trẻ Việt Nam, họ thẳng thắn đánh giá
chính mình, với trách nhiệm đứng trước lịch sử, nhận diện được đất nước đang
trong tình trang lâm nguy, những tấm lòng chân thành yêu nước ấy đang trổi dậy.
Tuy nhiên cần phải tập hợp thành lực lượng dân tộc, bởi lộ trình lịch sử dân tộc
nào cũng thăng tiến bằng lòng yêu nước. Việt Nam ở thời đại nào cũng có phát
sinh hội tụ anh hùng, chấp nhận đứng trước mũi giáo, đầu súng đạn, đấu tranh
dai dẳng, không mệt mỏi, chịu đựng những hy sinh, chỉ vì Việt Nam, làm người
cùng sống chung công bình, bác ái trên bản đồ của nhân loại.
Hy vọng dân tộc Việt Nam không bị bệnh "nhu nhược" hay
"ngu không khôn". Chỉ có đảng Cộng Sản mới có những thái độ ứng xử
tàn bạo với dân và nhu nhược với giặc. Dân Việt phải đấu tranh dứt khoát không
nhượng tay, nếu không muốn đất nước bị gậm nhấm và trút hơi thở cuối cùng để biến
thành chư hầu của Trung Quốc.
Lãnh thổ, lãnh hải của Việt Nam tiếp tục bị co rút, Vịnh Bắc Bộ và
vùng Biển Đông bị cắt từng đoạn. Đảng CSVN che giấu sự kiện lãnh thổ và lãnh hải
của Việt Nam đã bị co rút từ năm 1945, tính ra cho đến nay đã 68 năm
(1975-2013), vì lý do đảng Cộng Sản Việt Nam do đảng Cộng Sản Trung Quốc đào tạo.
Theo văn kiện của đảng Cộng Sản, Việt Nam là một chư hầu trong nội bộ đảng Cộng
Sản Quốc Tế, điều này hầu hết những trí thức trên thế giới đều biết không cần
biện luận mất thời giờ. Điểm đáng đề cập ở đây là Việt Nam ở trong vòng tay của
đảng Cộng Sản Trung Quốc, và do đó, tuy không công bố bằng văn kiện, Việt
Nam đã mất chủ quyền. Nó đã mất từ lâu, bởi mọi sinh hoạt của đảng Cộng Sản Việt
Nam đều do Mao Trạch Đông chỉ đạo. Cho nên Trung Quốc âm thầm rút ruột lãnh thổ
và lãnh hải của Việt Nam mà đảng CSVN chưa hề lên tiếng một lần!
Vả lại đảng CSVN còn âm thầm dâng biên giới cho Trung Quốc và nhà
nước Cộng Sản Việt Nam đã tạo điều kiện cho Trung Quốc bí mật xâm chiếm đất của
Việt Nam với những cuộc khảo sát mù mờ tại biên giới, rồi còn khuyến khích, đưa
đường, chỉ lối cho các học giả nước ngoài để họ công nhận rằng phần lớn vùng quần
đảo Bạch Long Vĩ vẫn thuộc chủ quyền của Trung Quốc. Trên thực tế, Trung Quốc
chỉ có một mũi đảo nhỏ tại Bạch Long Vĩ (Paklung), bờ rộng chưa đến 2000 m² . Hãy chiếu theo Hiệp ước Thiên Tân, Pháp-Thanh vào năm 1885,lấy
mũi Bạch Long Vĩ làm ranh giới vùng vịnh Bắc Bộ.
Ngày nay nhân dân Việt Nam không thể ngồi bó tay, đắn đo suy nghĩ
nên hay không can thiệp vào vấn đề lãnh hải biển Đông của Tổ quốc. Đã đến lúc
phải tính sổ với đảng CSVN. Trong dài hạn, Trung Quốc xây dựng và hoàn thành cơ
sở dân cư trên những vùng biển đảo Hoàng Sa, Trường Sa, và Vịnh Bắc Bộ mà họ
chiếm đóng, lúc ấy nhân dân Việt Nam rất khó định lại chủ quyền. Hiện tình đất
nước quả nhiên tùy thuộc vào tinh thần, ý chí của dân tộc Việt Nam. Yêu mến hay
từ chối Tổ quốc.
Huỳnh Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét